28 thg 7, 2013

HƯƠNG ĐÊM CUỐI HẠ

Khi cái nắng hè tung lửa đã dịu bớt, bản giao hưởng muôn đời của loài ve cũng đã ngớt miên man, phượng đã thôi trút cơn mưa cánh hồng về đất thì cũng là lúc mùa Lộc Vừng trổ hoa, một mình cài trâm tự làm đám cưới
  Không rực rỡ sắc màu, không ngào ngạt hương thơm, mùa hoa Lộc Vừng đến và đi lặng lẽ. Chỉ có hương Lộc Vừng ngai ngái mê hoặc lòng người yêu mến cái tĩnh lặng mà tinh khiết của hương đêm cuối hạ.
       Đường phố và ven hồ như thơ mộng hơn, trữ tình hơn và mướt mát hơn khi mùa Lộc Vừng đến. Những dải hoa Lộc Vừng buông lơi trên nền rêu cũ, thả chiếc mành mành thiên nhiên. Những dải hoa du dương theo làn gió nhẹ phô diễn vẻ đẹp kiêu sa có một không hai, như nàng con gái khuê các đến tuổi cập kê, cài lên mái tóc xanh những chiếc trâm hồng ngọc.

22 thg 7, 2013

TRI ÂN ĐÂU CHỈ MỘT NGÀY...


 "Tổ quốc đón anh về"-
tranh Đặng Phương Mai

        Chiến tranh đã lùi xa 38 năm nhưng nỗi đau của nó vẫn còn âm ỉ trên khắp đất nước này. Tôi còn nhớ như in những ngày năm ấy. Đại thắng mùa xuân năm 1975, quê ngoại tôi nhà nhà chong đèn thâu đêm để đón những đứa con từ mặt trận trở về. Bên cạnh nụ cười, niềm vui ngày gặp mặt còn không biết bao nhiêu là tiếng khóc, là nước mắt và những đau thương mất mát không gì bù đắp nổi.Nhân dịp ngày thương binh liệt sĩ, nữ văn nghệ sĩ của Hội văn học nghệ thuật tỉnh Thanh tổ chức chuyến đi thực tế giao lưu, tặng quà tại Trung tâm thương binh nặng ở Quảng Thọ (trung tâm điều dưỡng và chăm sóc người có công) và dâng hương tại nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng.

14 thg 7, 2013

Tháng sáu về lễ hội đền Hàn Sơn


        Ngã ba một vùng sông nước mênh mông, nơi mà một con gà gáy cả năm huyện cùng nghe”, nơi sông Mã chia đôi dòng trước khi đổ ra biển, dân gian gọi là Ngã Ba Bông. Đây là vùng di tích thắng cảnh với tên gọi Hàn Sơn, thờ mẫu Thủy cung, thuộc xã Hà Sơn, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa.

4 thg 7, 2013

Vịnh Trăng III


I

Vời vợi trăng treo giữa thinh không
Khắc khoải cô đơn lạnh lạnh lòng
Nước biếc thắm sâu đâu giới hạn ?
Mình ta lặng ngắt với mênh mông.

II

Mây trời thăm thẳm, xa hun hút
Chờ đợi mười năm, hai mươi năm
Bàng bạc trăng lung miền ký ức
Ngày xa để lại chút hương thầm